VÌ SAO TÔI ĐƯỢC ĐỊNH CƯ TẠI ÚC? (PHẦN 2)

Không khí hôm thi đấu thật tuyệt vời! Thiếu úy Pagadoan ra lệnh xả trại để tất cả đồng bào có thể đi ủng hộ đội Túc Cầu trại Tị Nạn Việt Nam.

Đúng 3 giờ chiều, xe cam nhông của quân đội Phi vào chở đội túc cầu Việt Nam ra thi đấu ở trường trung học thành phố Puerto Princesa City thuộc đảo Palawan. Tôi nhớ mang máng thành phần đội tuyển Việt Nam lúc đó, hậu vệ trái là Hải quắn, hậu vệ phải là Hùng tóc dài, trung vệ là Dụng và anh Khả cũng lớn tuổi, tôi đá tiền vệ với anh Giấy, góc mặt là Hải (Bọn), trung phong giữa là Út, Tuấn, góc trái Đỗ Còn Em. Xin lỗi còn nhiều cầu thủ nữa tôi không nhớ hết nổi. Tinh thần thi đấu đội banh chúng tôi thật mãnh liệt, không những vì mầu cờ sắc áo mà còn tự ái dân tộc nữa.

Tôi dẫn đội banh ra chào sân, tiếng vỗ tay thật to làm tôi ngước nhìn lên khán đài, tất cả cầu thủ chúng tôi vô cùng ngạc nhiên và cảm động khi thấy trên khán đài chật ních người Việt Nam. Tiếng vỗ tay và la hét cổ vũ của đồng bào Việt Nam như nhắn nhủ chúng tôi: Phải cố gắng hết sức vì mầu cờ sắc áo và tự ái dân tộc, phải làm sao mang vinh dự về cho người tị nạn Việt Nam. Dẫu bây giờ chúng ta đang tạm thời ăn nhờ ở đậu người Phi nhưng cũng cố gắng làm gì đó để họ kính nể và khâm phục chúng ta.

Trọng tài Phi vừa thổi tiếng còi khai mạc trận đấu. Đội Phi mặc áo đỏ thật đẹp giao bóng trước, chuyền qua trung phong rồi thọc banh sâu xuống. Trung vệ Khả đánh đầu chuyền cho tiền vệ Giấy, anh Giấy tạt ngang cho Thắng, Thắng thẩy lỗ (chọc khe) cho góc mặt Hải (Bọn), góc mặt Hải chạy thật nhanh tạt banh trở về cho trung phong Út, Út đưa ngang banh cho Tuấn, Tuấn chuyền xéo cho Thắng từ dưới băng lên, Thắng gạt qua trung vệ Phi, đẩy banh xuống thật nhanh, thủ môn Phi lúng túng chạy ra, Thắng sửa banh vào góc khung thành mở tỷ số 1/0 cho đội tuyển túc cầu tỵ nạn Việt Nam. Cả cầu trường đứng bật dậy và la to lên vui mừng khôn tả, tiếng vỗ tay thật to cổ vũ cho chúng tôi, các anh em cầu thủ ôm Thắng mừng rỡ vô cùng vì đã mang vinh dự về cho đội túc cầu tị nạn Việt Nam.

Đội túc cầu Phi mang banh lên pass sê. Sau khi giao banh đã cố gắng vùng lên mong san bằng tỷ số nhưng hậu vệ của đội tỵ nạn Việt Nam truy cản thật dũng mãnh. Ở phút thứ 20 của trận đấu, sau một đợt truy cản, trung vệ Dụng chuyền cho hậu vệ Hải Quắn, Hải chuyền vào giữa cho Thắng, Thắng tạt ngang cho Giấy, Giấy thọc sâu cho Đỗ Còn Em bên cánh trái tuôn xuống thật lẹ, Em tạt bóng lên cho Tuấn, Tuấn kéo qua một trung vệ

Philippines, chuyền cho Út từ trên băng xuống đá cú mập thật mạnh tung lưới thủ môn Philippines.

Một lần nữa cầu trường như muốn nổ tung ra, tiếng vỗ tay và la hét của đồng bào tỵ nạn vang lên ầm ĩ trong sân vận động. Anh em cầu thủ ôm Út sung sướng, còn niềm vui nào trong cuộc đời cầu thủ hơn lúc này phải không các bạn? Đội túc cầu Philippines bị thua 0/2 cố gắng vùng lên để rút ngắn cách biệt. Tuy nhiên, hàng thủ đội túc cầu tỵ nạn Việt Nam nhiều kinh nghiệm và kỹ thuật nên đội túc cầu Philippines không làm gì được.

Vào phút thứ 35, nhận được banh từ thủ môn, tiền vệ Giấy giao banh cho Thắng, Thắng chuyền lên cho Tuấn, Tuấn tạt ngang cho Út, Út thọc sâu cho Đỗ Còn Em từ góc trái tuôn xuống thật nhanh. Em mang banh lên sát biên thật nhanh rồi tạt lên cho Tuấn. Tuấn lướt qua một trung vệ Phi tạt ngược lên cho Thắng từ dưới băng lên, Thắng thoát qua trung vệ phi, một tràng tiếng Phi bên tai:

- Pô tăng ti na mô (tiếng chửi thề của Phi)

Thắng lướt xuống, thủ môn Phi vội vàng nhào ra, Thắng sửa cái má mu bàn chân, banh đi xà vào góc lưới thủ môn Phi ghi thêm một bàn thắng nữa cho đội tuyển tị nạn Việt Nam 3/0. Cả cầu trường đứng bật dậy la hét vui mừng khôn tả. Ai cũng không ngờ được như thế. Tiếng vỗ tay không ngớt, các cầu thủ ôm nhau sung sướng vô cùng. Hết hiệp một, biết bao nhiêu đồng bào tị nạn lại chúc mừng vui vẻ hỏi thăm anh em cầu thủ tị nạn Việt Nam.

Vào hiệp 2, đội túc cầu Phi cố gắng vùng lên mong rút ngắn tỷ số nhưng không thành công vì đội tuyển tỵ nạn Việt Nam nhiều kinh nghiệm và kỹ thuật hơn. Phút 70, trong một đợt phản công của đội túc cầu Việt Nam. Trung vệ Dụng chuyền banh cho Giấy, Giấy chặn banh xoay người giao cho Thắng. Thắng, Thắng thẩy lỗ cho Hải từ cánh mặt chạy nhanh xuống cuối sân, bất ngờ tạt ngược banh lên khung thành đội Phi, trung vệ Khả từ dưới lướt lên thật nhanh đánh đầu banh đi thật đẹp vào góc khung thành, thủ môn Phi phóng lên đẩy banh ra nhưng không kịp, banh đã vào góc lưới đội Phi nâng tỷ số 4/0. Một lần nữa cả cầu trường đứng bật dậy, tiếng vỗ tay la hét vang dội cả sân vận động, nhiều người ôm nhau vui mừng trên khán đài. Anh em ôm anh Khả chạy về sân nhà sung sướng trong khi đội tuyển trường trung học Philippines mệt mỏi và buồn thiu.

Đội tuyển trường trung học Philippines cố gắng tấn công để gỡ trái banh danh dự nên dốc toàn lực tấn công, cũng vì mải mê tấn công nên quên phòng thủ nên vào phút 85 hiệp hai, trong một đợt phản công, nhận được banh từ trung vệ Khả, Thắng gạt qua tiền vệ Phi từ giữa sân, mang banh xuống nữa, trung vệ Phi nhào ra truy cản, Thắng kéo banh qua khỏi trung vệ Phi, đẩy dài banh xuống, thủ môn Phi hốt hoảng chạy ra, Thắng gặt qua luôn thủ môn Phi đưa banh vài khung thành trống rỗng nâng tỷ số 5/0 cho đội túc cầu tỵ nạn Việt Nam. Cả cầu trường như nổ tung ra, tất cả đồng bào la hét vang trời. Các anh em cầu thủ ôm Thắng sung sướng, vui mừng khôn tả.

Previous
Previous

VÌ SAO TÔI ĐƯỢC ĐỊNH CƯ TẠI ÚC? (PHẦN 1)

Next
Next

VÌ SAO TÔI ĐƯỢC ĐỊNH CƯ TẠI ÚC? (PHẦN 3)